Tôi hai mươi vẫn hồn nhiên vui đùa
Trong nụ cuời ánh mắt của trẻ thơ
Mang niềm nhớ con người về một thuở
Đầy mộng mơ dưới mái ấm gia đình,
Đang tuổi ăn tuổi chơi thật bướng bỉnh
Suy nghĩ lém lỉnh ,bông đùa, lo âu
Ai sẽ đau, sẽ sầu, sẽ đổ lệ
Vì quá khứ một thời ,tuổi trẻ qua.
Con đã lớn mà vụng về ,nũng nịu
Dẫu yêu thương mẹ địu suốt đêm ngày
Câu hát ru quanh xóm làng tình nghĩa
Thấm thía cuộc đời đầy nỗi khó khăn,
Trưởng thành lên thẳng thắn nhận lỗi lầm
Dù liều thuốc sự thật có đắng cay
Chữa “tật dối” đã đâm sâu nhân cách
Vẫn tin dùng không luồn lách quanh co.
Bằng đôi chân sải bước dài chạy nhảy
Theo tiếng đếm mười chín năm lớn khôn
Tâm hồn sống bằng chữ “tâm” cha dạy
Tương lai con là ánh sáng ngày mai,
Một sinh viên phải tìm tòi, sáng tạo
Tự tin sao khi đổi mới tư duy
Đem tri thức phát huy vào cuộc sống
Vui chiến thắng là lời hứa thành công.
Lên đôi mươi sống vui vẻ thảnh thơi
Cất tiếng nói ban phúc lành khắp chốn
Mong bốn bể ngập tràn niềm hạnh phúc
Vang nơi nơi câu chúc sự bình an,
Mãi như tôi tin yêu và lạc quan
Góp phần nhỏ sức mình cho xây dựng
Cho mừng vui khi cuộc sống đổi thay
Nước việt nam trong vòng tay bạn bè.